Lần này Thử Già Lam lại không phản bác: “Dương đầu trọc nói đúng, loại dã sử như thế này quá nhiều, việc lớn mà chỉ có nói suông, không có bằng chứng xác đáng.”
Về phần Vũ Trinh cùng Nguyên Hi đại đế là hai kẻ địch chính trị, sau một lần tranh chấp sinh tử, một người được vị, một người bỏ lại toàn bộ cơ nghiệp, đi vào Hỗn Độn Hải, mang tính chất gần như là trục xuất, thì có lý nào về sau lại quay về chủ động cứu viện cường địch... bọn họ không đề cập đến.
Bởi vì với lòng dạ của Vũ Trinh Đại tổ, trong chiến tranh chủng tộc, ông chắc chắn sẽ ra tay cứu viện cường địch chính trị ngày xưa.
“Ta cũng đồng ý với suy đoán của Lan Nhược cô nương.” Lộc Thất Lang đang vuốt ve đại đỉnh bằng đồng thau nói: “Vũ Trinh Đại tổ có thể bình yên trở về, thong dong tới lui trong Hỗn Độn Hải, không phải là một loại minh chứng cho việc ngài ấy đã Siêu Thoát sao?”
“Việc này Thiên yêu cũng có thể làm.” Dương Dũ pháp sư nói: “Bàng Nhĩ Lai Bồ Tát của giáo ta cũng đã từng có thể tới lui trong Hỗn Độn Hải.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây