Ngồi trong hang nhìn tuyết bay giống như đang nhìn một tấm màn mỏng.
Hứa Tượng Càn dùng dây cỏ xách cá, đội tuyết mà tới.
“Chiếu sư tỷ...” Thanh âm của hắn ta sa sút, chất đầy thương tâm lên tiếng: “Ta muốn... Rời đi một thời gian.”
Chiếu Vô Nhan vô cùng bình tĩnh nhìn hắn một cái, chỉ nói: “Được.”
Thiên Bi Tuyết Lĩnh này áp chế hết thảy thần thông, đạo thuật, lãnh tịch cô thanh, sương đao cắt hồn, quả thực là một nơi vô cùng gian khổ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây