“Thượng Tôn?”
Sài A Tứ rót vào một chút đạo nguyên theo thói quen, gọi một tiếng theo thói quen, không chờ được lời đáp theo thói quen.
Hoạt động gân cốt trên giường một lúc, xoay người xuống giường, chuẩn bị tu luyện. Hạt gạo trong bát người nghèo quý nhường nào, không dễ gì mới có được bộ kiếm quyết tuyệt thế này, hắn phải không ngừng khổ tu mới được.
Nhưng vừa đứng dậy đi được hai bước thì trong đầu bỗng có âm thanh vang lên.
“Trong hộp mười năm mài một kiếm, phải để người đời biết sương hoa!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây