Thanh âm già nua là Thánh Công, trẻ tuổi là Thần Hiệp, trung niên dĩ nhiên chính là Chiêu Vương.
Đương nhiên, những âm thanh này đều không phải thể hiện diện mạo thật, không thể đo lường, không thể bói toán, lại mơ hồ không thật.
Đây chỉ là một loại trạng thái mà ba vị thủ lĩnh tối cao của Bình Đẳng Quốc dùng lúc ở chung với nhau mà thôi.
“Chuyện đã xảy ra ta hiểu.” Chiêu Vương bối rối nói: “Muốn giết mộ người như thế, tốn thời gian, phí sức lại chẳng được gì, chẳng hộ đạo giả nào cần phải làm như vậy. Bởi vì chúng ta muốn giết một Khương Vọng, không cần che lấp, cũng không sợ bị công khai. Còn người tên Mai Học Lâm kia, hẳn là đã bị phát hiện từ trước, sau đó bị người ta lợi dụng đúng lúc này... Nanh vuốt của cường quốc ở khắp thiên hạ, khắp mọi nơi, chúng ta rất khó có người đồng hành trong bóng tối.”
Thanh âm già nua nói: “Nói vậy thì, quả thực là một cái nồi lớn. Có người muốn đổ tội cho chúng ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây