3137: Biến ở Đan quốc (2)
Không hiểu sao đêm thu lại lạnh như vậy. Trương Tuần nhẹ nhàng nhấc mũi chân, nhưng mà một bước này trước sau vẫn không thể bước ra. Trương Lâm Xuyên giống như toàn thân đều là sơ hở, lại giống như toàn thân đều là bẫy rập.
“Bọn họ chưa đủ hận ngươi, nhưng có người hận ngươi đến tận xương tủy.” Cuối cùng y vẫn đứng tại chỗ, vẫn đứng ở ngưỡng cửa, nói như vậy. Y giống như là một phần của cánh cửa này, lưng cách trăng lạnh, mặt ngó phòng đăng.
Trương Lâm Xuyên đương nhiên biết Trương Tuần nói đến ai, nhưng chỉ nở nụ cười: “Ngươi nói là ngươi sao?”
“Cũng có thể là ta.” Trương Tuần nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây