3007: Thiếu niên đắc chí (3)
Nguyễn Tù cười: “Nếu đổi lại là người khác, ta khó tránh khỏi muốn cậy già lên mặt, nói một câu mơ tưởng xa vời. Nhưng còn Võ An Hầu , quả thực có thể suy nghĩ một chút.”
Hai người đi đến một cái đài cao, nằm ở hướng chính bắc, từ xa xa có thể nhìn thấy một mảnh rừng đá bị che khuất trong sương mù. Những tảng đá lớn được điêu khắc thành vô số hình dáng dị thú, hoặc đang gào thét hoặc đang giơ nanh múa vuốt.
“Vậy cũng xem như là rất xa xôi.” Khương Vọng nói.
“Đã nhìn thấy thì không xem là xa.” Nguyễn Tù đáp lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây