2947: Gia Miện (1)
Khương Vọng nghiêng đầu liếc nhìn y một cái: “Bây giờ nếu đã nói đến chuyện này, ta liền nhắc nhở ngươi một chút. Mấy thứ như miếu Thần Ân, rồi nội khố gì đó, ngày thường ngươi nói đùa với ta thì thôi cũng được, ta là người từng trải. Nhưng Nhữ Thành còn nhỏ, đừng có làm mấy thứ như thế trước mặt đệ ấy, rồi lại dạy hư đệ ấy.”
Ánh mắt của Vũ Văn Đạc trở nên cổ quái.
Nhữ Thành còn hiểu nhiều thứ hơn ngươi được không hả? Tam ca ngươi thật đúng là đồ cổ hủ cứng ngắc.
“Nghe rõ chưa?” Trong mắt của Khương Vọng tăng thêm lực uy hiếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây