Lưu Đại Dũng cũng cực kỳ hứng thú chạy lại gần, nghe thấy nửa câu sau, chân cũng mềm nhũn, người cũng chậm lại.
Tưởng Trường Vĩnh cũng bất động thanh khí, trái lại nổi lên hứng thú, tiến tới trước, ngoắc Lưu Đại Dũng: “Ngươi lại gần nói chuyện! Ngươi trước đây ở Lưu gia trang sao? CÓ biết Lưu Vĩnh Kỳ hay không?”
Lưu Đại Dũng chần chờ quay đầu nhìn thoáng qua Trọng Huyền Thắng, ở trong lòng gã, vị tướng quân mập này vẫn thân thiến hơn một chút.
Trọng Huyền Thắng đẩy gã tiến về phía trước: “Đi đi đi, kêu ngươi thì ngươi đi đi, sợ cái gì! Sợ bắn ngươi thật sao?”
Lưu Đại Dũng lấy lại sức lực, vừa đi, vừa lớn tiếng nói: “Đó là đại nhân vật đồng lứa với gia gia ta, thập lý bát hương cũng chỉ có một người! Nghe nói đang làm đại quan ở hoàng thành!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây