Khương Vọng chỉ nói: “Đường ta muốn đi rất xa, cho nên ta sẽ không dừng lại bên đường quá lâu.
Trong mắt hắn nhiễm men rượu, trên mặt hắn ửng hồng vì hơi rượu, giọng nói của hắn có chút khàn khàn vì rượu, nhưng hắn biểu đạt rất bình tĩnh.
Ở bất cứ lúc nào, đều là chính hắn.
Cố Sư Nghĩa trầm mặc nhìn hắn một lúc.
Khương Vọng cũng yên lặng ngồi ở đó. Giống như một hán tử say rượu bình thường, bất cứ lúc nào cũng có thể gục xuống. Nhưng lại yên tĩnh tự chủ, tuyệt đối không tầm thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây