Nàng ta cao quý như vậy, nhưng lại cô độc đến thế.
Giờ phút này nàng ta đứng ở nơi đó, thướt tha nhưng lại lạnh như băng, thật giống như đã đứng rất nhiều năm rồi.
Rốt cuộc Chúc Duy Ngã cũng lên tiếng: “Tại sao ngươi lại cùng đi ra đây vậy?”
Hoàng Kim Mặc cũng không nhìn hắn ta, chỉ lạnh lùng nói: “Thành Bất Thục không phải là nơi ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi”
Chúc Duy Ngã thở dài một cái: “Thành Bất Thục rất an ổn, ngươi không cần phải cùng mạo hiểm với ta. Hơn nữa... Ngươi có chuyện quan trọng hơn cần làm?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây