Chúc Duy Ngã suy nghĩ một chút thấy cái này cũng có đạo lý, thuận miệng nói một câu: “Ta thấy ngươi cũng thật dụng công đấy.
“Có câu nói: 'Hãy lấy lịch sử làm tấm gương phản chiếu, ngươi có thể biết được những điều được và mất. Sư đệ rất thích đọc sách sử!” Ánh mắt của Khương Vọng sáng quoắc: “Sư huynh thích không?”
“À” Chúc Duy Ngã không dấu vết ngồi xa ra một chút: “Có thể, có lẽ... Có chút “Sư đệ nơi này có một bộ.
“Ai ngươi nhìn Tiêu Thứ kìa!” Chúc Duy Ngã bỗng nhiên rất kích động nhô đầu ra nhìn.
Khương Vọng cũng quay đầu nhìn lại theo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây