Lúc này Dạ Lan Nhi xếp tay ngồi ngay ngắn, tư thái hoàn mỹ căn bản không cần cố ý bày vẻ, mặt mũi tóc tai, vớ lưới mép váy. Không thứ gì không phải phong cảnh, không chỗ nào không khiến người động lòng.
“Ai có thể nhịn được sự hiếu kỳ đối với người đứng đầu Hoàng Hà chứ?” Dạ Lan Nhi dùng một loại ngữ khí vừa thưởng thức lại vừa mất tự nhiên nói: “Các nước trong thiên hạ, mười mấy năm qua, cũng chỉ có được mấy người như thế”
“Nội Phủ trường, Ngoại Lâu trường, ba mươi tuổi trở xuống không hạn chế trường, cuộc này so với cuộc kia càng quan trọng hơn. Đấu Chiêu và Trọng Huyền Tuân không được đứng đầu kia, ai cũng mạnh hơn so với ta, so với Thái Ngu chân nhân, ta lại càng chỉ là ánh sáng đom đóm... Đó mới là những người đứng đầu Hoàng Hà đáng được nghiên cứu. Khương Vọng lắc đầu, hỏi thẳng: “Dạ cô nương có vấn đề gì muốn hỏi ta sao?”
Câu hỏi này cũng có chút ý tứ thúc giục.
Cho dù Dạ Lan Nhi không có ý gì với hắn thì cũng không vui lắm với loại thái độ xa cách này của hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây