Khương Vọng cũng không biết là đang an ủi mình, hay là đang an ủi hai người kia. Tóm lại hắn cứ như vậy tùy tiện động viên một câu, liền dẫn đầu len lén trèo lên núi.
“Nói đạo lý” dĩ nhiên chỉ là nói miệng một chút mà thôi. Bây giờ Khương Vọng nào dám lộ mặt trước con Tranh đó cơ chứ?
Lần này không hề giống lần trước.
Trong tình huống ba người bọn họ đã hết sức quen thuộc với ngọn núi Chương Nga này, Nguyệt Thiên Nô và Tả Quang Thù đã thể hiện ra căn cơ thâm sâu của mình, chồng lên rất nhiều các thuật pháp che giấu tương ứng. Ba người giống như một trận gió nhẹ, không dấu vết bay lên ngọn núi Chương Nga. Trong hơn một giờ đi đường không hề quặt sang đường khác, mục tiêu xác định là chạy thẳng tới trước sơn thần bích.
Điều may mắn là, con Tranh kia cũng không thủ ở chỗ này, có lẽ đang nằm ở nơi nào đó ngủ ngon lành rồi.”Cái bức sơn thần bích này sao mà gồ ghề lồi lõm thế?” Nguyệt Thiên Nô cau mày quan sát: “Nơi này còn thiếu một khối lớn nữa”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây