“Không ngờ cô lại biết cách đối nhân xử thế như vậy.” Viên cảnh sát trẻ tự cảm thán.
Sau nửa ngày tiếp xúc, anh ấy đã không còn coi Bạch Yên là một đứa trẻ. Cách cô xử lý mọi việc và đối nhân xử thế khéo léo khiến anh ấy tự thấy mình còn kém.
Bạch Yên nhún vai, cô nói với vẻ bất lực: “Lẽ ra hôm nay để anh đi theo tôi cũng đã rất ngại nhưng ai bảo anh là công chức, tôi trả tiền cho anh thì khác gì hối lộ.”
Viên cảnh sát trẻ nghẹn lời, thực ra khi thấy Bạch Yên rộng rãi như vậy, anh ấy cũng có chút không thoải mái. Nhưng nhiều năm đào tạo trong trường cảnh sát khiến anh ấy quyết tâm ở lại để làm tròn trách nhiệm, càng ở lâu, anh ấy càng thấy Bạch Yên kỳ diệu và coi như hôm nay mình được mở rộng tầm mắt.
“Tôi tên là Trương Bồi Lượng.” Viên cảnh sát trẻ đưa tay ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây