Xem Mệnh

Chương 38:

Chương Trước Chương Tiếp

Sáng hôm sau, sau khi Bạch Yên và Kỷ Lôi Minh ăn xong bữa sáng do Vương Thu Phân mang theo, Kỷ Lôi Minh suy nghĩ một lúc, mở miệng: “Ờ… mẹ cậu hôm qua đã cứu tôi, tôi cũng không có gì để đáp lại nhưng khi tôi đến đây thi, mẹ tôi có nhờ người làm giúp một số đề… Cậu có muốn học không…”

Một câu nói mà Kỷ Lôi Minh lắp bắp mãi, có thể thấy cậu ấy trước giờ không quen nói chuyện thân thiện và lịch sự như vậy.

Bạch Yên nuốt hết ngụm canh trong miệng, sau đó gật đầu: “Được thôi.”

Không biết vì sao, khi nhìn vào đôi mắt đen trắng rõ ràng của Bạch Yên, mặt Kỷ Lôi Minh bỗng dưng nóng lên.

Khi Vương Thu Phân từ nhà vệ sinh công cộng trở về, liền thấy Kỷ Lôi Minh đang cầm sách của Bạch Yên giảng từng bài cho cô. Thấy vậy, ánh mắt Vương Thu Phân lóe lên sự hài lòng.

Sau khi giảng bài cho Bạch Yên xong, Kỷ Lôi Minh mới nhận ra một điều.

“Cậu không biết gì về Toán Olympic à!” Kỷ Lôi Minh ngạc nhiên đến mức gần như thốt lên.

Bạch Yên gật đầu, ở trong làng cô giáo không dạy những thứ này.

Kỷ Lôi Minh vỗ đầu, đồng cảm nói với Bạch Yên: “Thế thì cậu xong rồi, nghe nói lần tuyển sinh này của trường trung học rất nghiêm ngặt, Toán Olympic sẽ chiếm một phần lớn điểm số.”

Mặc dù mục đích của Kỷ Quảng Sâm là để cậu ấy rèn luyện nhưng môi trường rèn luyện của cậu ấy cũng được chọn lựa kỹ lưỡng.

Vương Thu Phân nghe vậy có phần kích động, lo lắng hơn: “Giáo viên ở chỗ chúng ta sao không dạy nhỉ.”

Có lẽ là họ cũng không biết về thứ này...

Bạch Yên thì không căng thẳng, cô tùy tiện chỉ vào sách của mình: “Còn thời gian mà.”

Kỷ Lôi Minh muốn nói rằng thứ này không thể học được trong một sớm một chiều nhưng nghĩ lại, cậu ấy vẫn nuốt lời này xuống.

Thôi, coi như là cứu chữa trong tình thế nguy cấp vậy... Kỷ Lôi Minh có chút chán nản nhưng cậu ấy vẫn giảng cho Bạch Yên vài bài toán điển hình của Toán Olympic.

Bạch Yên nghe Kỷ Lôi Minh giảng, có vẻ đang suy nghĩ.

Từ sáng đến trưa, trong suốt bốn tiếng, Kỷ Lôi Minh luôn tận tâm giảng bài, Bạch Yên thì thỉnh thoảng hỏi vài câu.

Trong phòng tràn ngập âm thanh của những lời giảng giải và trao đổi.

——

Buổi chiều, sau khi Vương Thu Phân đưa Bạch Yên và Kỷ Lôi Minh đến trường, liền báo cảnh sát và mô tả sự việc tối qua. Chỉ trong vòng hai giờ, cảnh sát đã bắt được tên trộm.

Bạch Yên ngồi trong lớp học sạch sẽ, quạt trên trần đang quay không ngừng, thỉnh thoảng làm tung mái tóc của cô.

Bạch Yên chăm chú điền đáp án lên bài thi, tiếng bút máy chạm vào giấy phát ra âm thanh tĩnh lặng “sột soạt.”

Khi Bạch Yên làm xong bài thi thì thời gian vẫn còn chưa hết một nửa. Cô đậy nắp bút lại bắt đầu chống cằm ngắm cảnh vật bên ngoài cửa sổ.

Cứ như vậy, Bạch Yên đã trải qua kỳ thi này một cách rất bình thản.

Sau khi hoàn thành cả hai môn thi, Bạch Yên theo dòng người xuống cầu thang và đi ra ngoài trường.

Đúng lúc đó, một cô giáo có gương mặt xinh đẹp ôm một chồng bài thi đi ngược dòng người lên cầu thang.

Bạch Yên thấy đối phương gần như đụng vào mình, cô hơi nghiêng người để lộ ra khoảng trống đủ rộng rồi tiếp tục đi thẳng.

Khi Bạch Yên chuẩn bị bước chân lên thì nghe thấy phía sau có người đặt tay lên vai cô hỏi lớn: “Thi thế nào rồi?”

Bạch Yên nghĩ một chút đáp: “Cũng khá ổn.”

Rõ ràng Kỷ Lôi Minh không tin, cậu ấy nghĩ cô đang cố tỏ ra mạnh mẽ.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)