Xem Mệnh

Chương 25:

Chương Trước Chương Tiếp

Một bên là tương lai của con gái, một bên là Bạch Tú nhiều mưu mẹo! Không chỉ mẹ Bạch, mà cả cha Bạch cũng đầy lo âu, không biết chọn sao.

Bạch Dũng đã thấy nhiều cô gái trong làng chỉ học đến tiểu học rồi bỏ học đi làm nhưng khi đến lượt con gái mình, từ “bỏ học” nghẹn mãi trong miệng, ông không thể nói ra.

Con gái ông xinh đẹp, lại thông minh, không nên bị giam cầm ở nơi này. Đời ông thì đã thế nhưng con gái ông còn có tương lai.

Một lúc sau, cha Bạch và mẹ Bạch thở dài, mặt mày âu sầu, không biết làm thế nào để giải quyết tình huống khó xử này.

Không ai thấy tay Bạch Yên, đang thoa thuốc cho Bạch Thông, khẽ dừng lại khi nghe cuộc trò chuyện của cha mẹ mình.

***

Khi Bạch Thông nằm trên giường kêu la sau trận đòn, cậu ấy không ngừng nhớ lại cảnh bị đuối nước. Ký ức đó vừa khiến cậu ấy sợ hãi, vừa phấn khích.

Chị của cậu ấy thực sự biết bay! Cậu ấy nghĩ rằng có lẽ chị mình là thần tiên giáng trần.

Chỉ vì tránh cái chổi của mẹ, Bạch Thông nghĩ đến việc chưa chia sẻ chuyện này với mẹ Bạch và cha Bạch, lại cảm thấy tiếc nuối.

Bạch Yên vén áo Bạch Thông lên, thấy cậu ấy đang mơ màng, cô không khỏi thở dài.

Cô cuối cùng hiểu được lo lắng của mẹ Bạch trước đây, liệu có phải đứa em này đã bị ngấm nước đến đần độn rồi không?

Khi Bạch Thông cảm nhận được cơn đau từ thuốc thoa lên vết bầm, cậu ấy mới tỉnh lại. Thấy Bạch Yên, cậu ấy không kìm được cảm xúc dâng trào.

“Nằm yên.” Bạch Yên lập tức trấn áp cơ thể động đậy của Bạch Thông.

Bạch Thông ngoan ngoãn hơn hẳn nhưng giọng cậu ấy chưa bao giờ hưng phấn như thế: “Chị, chị biết bay thật à, chị có phải thần tiên giáng trần không? Vậy kiếp trước em cũng là thần tiên? Chị đến để bảo vệ em?”

Chị của cậu ấy đẹp như vậy, chắc chắn là tiên nữ rồi! Cậu ấy thầm nghĩ trong lòng.

Khi Bạch Thông im lặng chờ chị mình thừa nhận, cậu ấy nhận được một cái lườm từ Bạch Yên.

“Em xem phim truyền hình của nhà trưởng thôn nhiều quá hay nước chưa ra hết khỏi đầu vậy? Chị bơi qua cứu em! Với lại, tên của em nghe cũng không giống tên nhân vật chính đâu, đừng mơ nữa.”

Bạch Thông hoảng hốt: “Rõ ràng em nhìn thấy mà…”

Bạch Yên chỉ vào bộ quần áo ướt của mình, nghiêm giọng: “Nếu chị biết bay thì quần áo này có ướt không? Có khi em uống nhiều nước quá mà thấy ảo giác rồi đó!”

Sao miệng chị của cậu ấy lại độc vậy! Trên đời có tiên nữ nào mà miệng độc thế sao? Bạch Thông bắt đầu dao động, không biết nên tin vào điều gì.

Ngay sau đó, động tác thoa thuốc của Bạch Yên khiến cậu ấy đau đến mức suýt ngất. Cuối cùng, cậu ấy xác định một điều.

Chị của cậu ấy chắc chắn không phải tiên nữ, mà là yêu quái!

***

Bên bờ sông, ông Lý nhìn xung quanh tối đen như mực, ông nhắm mắt lại cảm nhận một chút nhưng không cảm nhận được gì, thậm chí hơi thở xung quanh cũng không khác gì so với ngày thường.

Sấm sét ban ngày, có lẽ thật sự chỉ là hiện tượng thời tiết bất thường. Ông ấy nghĩ thầm trong lòng, cố gắng trấn an bản thân.

Thế giới này làm gì có người thần kỳ có thể hô mưa gọi gió như thế chứ. Đó chỉ là trong truyện cổ tích mà thôi.

Đến cả kẻ đối đầu lâu năm của ông ấy cũng không có khả năng này, là ông quá lo lắng vô cớ rồi.

“Yên Yên, nhanh lên nào.” Mẹ Bạch gọi vọng vào trong nhà với giọng thúc giục.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)