Xem Mệnh

Chương 19:

Chương Trước Chương Tiếp

Bạch Yên nhìn thấy bóng dáng cậu bé trong đáy mắt, cô không vội vàng mà điềm tĩnh hoàn thành nét cuối cùng, sau đó nhẹ nhàng bắt lấy tay cậu bé.

Cậu bé thấy không thành công, trong lòng hoảng hốt liền muốn giãy giụa.

Bạch Yên không cho cậu bé cơ hội, ánh mắt cô khẽ động, liền bẻ ngược cổ tay cậu bé, ngay lập tức bẻ quặt tay cậu bé ra sau.

“Đau đau đau, thả tay ra! Thả tay ra!” Bạch Thông đau đến mức khóc thét.

“Em gọi chị là gì?” Bạch Yên nhướng mày, không chút mềm lòng.

Bạch Thông thấy vậy, vội vàng nhận lỗi: “Em sai rồi, chị, chị ơi, thả tay ra...”

Bạch Yên suy nghĩ một chút, mới thả tay ra giữa tiếng kêu la thảm thiết của Bạch Thông.

Cô vừa thả tay Bạch Thông ra đã bị cậu ấy tặng cho một cái lườm đầy oán hận.

Không biết sao mà chị của cậu ấy như có mắt sau lưng, dù cậu ấy có cẩn thận thế nào thì chị gái cũng đều bắt được và đánh cậu ấy một trận. Sức đánh phụ thuộc vào mức độ nghịch ngợm của cậu ấy.

Điều quan trọng nhất là mỗi lần Bạch Thông kể lể với Vương Thu Phân và Bạch Dũng, đều chỉ nhận được tiếng cười chế giễu của Vương Thu Phân, nói rằng thân là con trai mà không đánh lại được một cô gái, không thấy xấu hổ à?!

Bạch Thông rất ấm ức, vì không ai biết được sức mạnh của chị cậu ấy đáng sợ đến mức nào... Cậu ấy nghĩ sợi xích chó trong nhà cũng có thể bị Bạch Yên bóp méo bằng một tay.

Đúng lúc Bạch Thông chuẩn bị bỏ đi vì không được lợi gì, cậu ấy nghe thấy Bạch Yên hỏi: “Hôm nay em đi chơi ở đâu?”

Bạch Thông nhìn Bạch Yên cười tủm tỉm, trông như rất dễ nói chuyện, cậu ấy rùng mình, vô thức khai hết: “Em và Thuấn Tử hẹn nhau đi bắt cá ở sông...”

Nói xong, Bạch Thông liền muốn tự tát mình hai cái, sao lại nói ra như vậy. Vương Thu Phân đã cảnh cáo nếu cậu ấy dám xuống nước sẽ bị đánh gãy chân, nên Bạch Thông không dám tưởng tượng nếu Bạch Yên mách chuyện này với Vương Thu Phân thì cậu ấy sẽ ra sao.

“Đi thôi! Chị cũng đang rảnh.” Bạch Yên nói.

Bạch Thông hơi ngẩn ra, khóc ròng nói: “Nếu mẹ biết em kéo chị đi cùng, mẹ sẽ đánh chết em mất!”

Cô con gái ngoan ngoãn lại đi chơi đùa cùng cậu con trai nghịch ngợm, Bạch Thông đoán cậu ấy không chịu nổi trận đòn này.

Bạch Yên khoanh tay, thản nhiên nói: “Hoặc em dẫn chị đi, hoặc ngay bây giờ chị sẽ nói với mẹ! Em chọn đi.”

Bạch Thông ngây ra một lúc, không ngờ chị mình lại vô liêm sỉ như vậy! Cuối cùng, cậu ấy cắn răng: “Đi, em dẫn chị đi.”

Trên đường, Bạch Thông thấy Bạch Yên thỉnh thoảng nhìn cậu ấy, khiến cậu ấy rợn tóc gáy nhưng vẫn cố rướn cổ, nói: “Nhìn gì mà nhìn, quay đi, đừng nhìn em.”

Bạch Yên vỗ vai Bạch Thông, nghiêm túc nói: “Chị thấy hôm nay em sẽ gặp xui xẻo, tốt nhất là em nên cẩn thận.”

Ấn đường thâm đen, dưới chân khí đen bốc lên, đây không phải là xui xẻo bình thường, mà là xui xẻo tột cùng, nếu không cẩn thận thì tính mạng cũng khó bảo toàn.

Bạch Yên biết mệnh cách của Bạch Thông, không có tai họa gì nhưng khi Vương Thu Phân mang thai bị ngã thì đã bị bát quái bàn ngăn chặn. Gọi là có nhân ắt có quả, kiếp nạn của Bạch Thông cũng vì thế mà đến.

Đại nạn không chết ắt có hậu phúc không phải là câu nói suông! Nếu vượt qua kiếp nạn này, từ đây đến khi trưởng thành cậu ấy sẽ không gặp phải tai họa gì.

Tuy nhiên, khi nghe lời nói như lời nguyền rủa của Bạch Yên, Bạch Thông liền tức giận nhưng nghĩ đến việc không đánh lại chị gái nên cậu ấy đành nén cơn giận, không nói lời nào.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)