“Hay là... cô có thể tìm thêm một quản lý? Tôi lo là mình... không thể làm tốt được.” Triệu Thành thừa nhận khả năng của mình, biết rằng anh ấy có thể quản lý một cửa hàng nhỏ nhưng một cơ sở lớn hơn sẽ là một thử thách quá lớn.
Bạch Yên phẩy tay, tỏ vẻ không mấy quan tâm và nói: “Không biết thì cứ học, còn chuyện tuyển người thì anh tự lo liệu.”
“Nếu lỡ thất bại thì sao?” Triệu Thành vẫn không yên lòng về khả năng của mình.
Bạch Yên suy nghĩ một chút, an ủi anh: “Đợi khi trang trí xong, anh hãy đi tuyển một người có khả năng quản lý, trả lương cao một chút cũng không sao. Phần còn lại thì anh không cần lo lắng.”
Một khi con người đã có quyền lực, họ sẽ đặc biệt trân trọng mạng sống của mình và những thứ có lợi cho tuổi thọ. Trên thế giới này không mấy ai có thể khước từ sự cám dỗ này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây