Một khối ngọc lớn đến thế, để chế tác một phù ngọc nhiều lắm cũng chỉ tiêu tốn một phần năm, vậy phần còn lại sẽ do ai sở hữu?
“Vậy ông cứ đợi đi! Đến ngày ông khai trương, ấn ngọc cùng với quà mừng của tôi sẽ được trao tận tay.” Bạch Yên tự tin nói và vẫy tay ra hiệu bảo ông ấy không cần lo lắng.
Ánh mắt Trịnh Nguyên Khải lập tức sáng lên nhưng ông ấy lại liên tục phân bua: “Như vậy thì sao tôi dám nhận.”
Thảo luận với một người thông minh quả thật không cần phải tốn quá nhiều sức lực, bởi vừa mới đưa ra món đồ gì, đối phương đã hiểu ngay được ý đồ của mình.
Trịnh Nguyên Khải không phải là không muốn nói thẳng nhưng ông ấy sợ rằng nếu nói ra thì có thể bị từ chối, điều đó sẽ khiến mình khó xử.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây