“Đây là xe ba bánh của chú Sáu, giờ đã là đêm khuya rồi, dắt xe lên trên rồi cùng về thôi, đừng để bị cảm.” Sau khi anh ta ném hai người vào cốp xe, Triệu Khuyển chuẩn bị đi dọn chiếc xe ba bánh ở góc tường.
“Tráng sĩ xin hãy dừng bước!”
“Hai người này phiền anh đưa về, còn chúng tôi thì không cần phiền đến anh, bóng đêm đêm nay rất đẹp, chúng tôi định từ từ quay về.” Biên Duyên vội vàng gọi với anh ta lại, hai người kia thối như vậy, cô cũng không muốn mang An An vào đó chịu khổ.
“Thật không nhìn ra bà chủ Biên còn là một diễn viên xuất chúng.” Triệu Khuyển thấy Biên Duyên ngẩng đầu nhìn bầu trời với vẻ mặt thưởng thức, anh ta giật giật khóe miệng rồi nói. Đừng tưởng anh ta không biết, là do cô không muốn ngồi cùng một chỗ với hai con rệp phía sau mà thôi. Trong cái đêm tối mù này, đừng nói là trăng, ngay cả sao cũng không có, làm gì có cảnh đêm cho cô ngắm!
“Khụ khụ, Triệu Khuyển, anh mau đi đi, lát nữa Cục quản lý an toàn sẽ tới đấy, lúc nãy đã có người trông thấy chuyện này rồi.” Biên Duyên đứng chỗ đó không thấy được vẻ trêu ghẹo trong mắt Triệu Khuyển, vì thế cô ho khan một tiếng, sau đó vội vàng đuổi người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây