Lại còn gặp được nhau, đó là do ông trời cố ý sắp đặt hai chúng ta, tuy không phải chị em ruột thịt nhưng lại giống hệt như chị em ruột thịt.” Cố Hàm Ngọc bỏ cái ly xuống, trong mắt cô ta tràn đầy ý cười chân thành.
“Ừm, có cậu thật tốt!” Thúy Ngọc vô cùng vui vẻ. Lúc trước cô ả đi làm nhiệm vụ được Cố Hàm Ngọc cứu, sau khi biết được trong tên của hai người đều có chữ “Ngọc” ở đuôi thì hai người họ nhanh chóng trở thành bạn thân.
“Không nói đến cô ấy nữa, chúng ta nói sang chút chuyện vui vẻ đi. Gần đây Chấp Băng thế nào?” Khi Cố Hàm Ngọc nói chuyện, ánh mắt cô ta lại đong đưa, con ngươi đen nhánh lấp lánh như ánh sao trời khiến Thúy Ngọc không thể rời mắt được. Nhưng trong lòng cô ả lại không thấy chuyện này có gì kỳ lạ, chỉ thấy ông trời yêu thích Cố Hàm Ngọc nên không những ban cho cô ta một vẻ ngoài xinh đẹp, mỹ miều mà năng lực cũng thuộc hạng nhất bảng.
“Nghe nói mấy hôm trước, đoàn trưởng đã nhận được văn kiện cấp trên gửi xuống, mà kế hoạch đào hầm trú ẩm cũng bắt đầu từ sau lúc ấy. Hơn nữa, tôi còn nghe nói một bộ phận đoàn viên của đoàn chủ lực đang đi về phía thành Tây, trong đó còn có một bộ phận đội viên trinh sát nữa...” Thúy Ngọc nhìn vào mắt của Cố Hàm Ngọc, nói hết tất cả những chuyện gần đây mình biết ra.
“Tôi biết rồi, về phần mẹ con Biên Duyên thì cậu nhớ phải để mắt tới họ nhiều hơn đấy, đừng để bọn họ phá huỷ tên tuổi một đời của đoàn trưởng Chấp Băng.” Cố Hàm Ngọc nhìn cô ả, hai mắt từ từ chớp chớp, Thúy Ngọc quên mất những gì mình vừa mới nói, chỉ nhớ mỗi một câu này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây