Vừa bắt máy, giọng nói dịu dàng của Vân Tố đã từ trong ống nghe truyền ra, chỉ một câu như vậy, khuôn mặt như ngọc của Vân Tô cùng với nụ cười nhàn nhạt mang theo sự dịu dàng tà mị lập tức hiện lên trong đầu Biên Duyên.
“Ừm, anh ta nói anh có chuyện muốn nói với tôi?” Biên Duyên ngồi trên sô pha, một tay cầm điện thoại, tay kia nhàm chán vuốt cái gối, đã lâu không gọi điện thoại cho ai, có hơi không quen.
“Cô đã nghe tin tức đào hầm trú ẩn ngoài thành chưa?” Vân Tô nói chuyện với cô rất tự nhiên, như thể hai người là bạn cũ đã quen biết từ lâu.
“Có nghe rồi, hình như cấp trên đã muốn tin tưởng lời tiên đoán của anh rồi.” Biên Duyên nghe vậy cười cười, kể từ lần trước hai người nói chuyện này, quan hệ giữa bọn họ không hiểu sao lại thân thiết hơn, cô tự giải thích là, dù sao hai người cũng đã trao đổi bí mật nho nhỏ, đương nhiên sẽ có chút khác biệt so với người khác.
“Đại khái là vậy, tôi còn có một chuyện muốn nói cho cô biết, Thích Uyên đã biết công dụng của tinh hạch, cấp trên đã biết tinh hạch có thể nâng cao thực lực của tiến hóa giả và dị năng giả.” Vân Tô là đang nhắc nhở Biên Duyên rằng không lâu sau, giá của các tinh hạch sẽ tăng lên vì phát hiện này, và chính sách điểm tín dụng cũng sẽ bắt đầu được áp dụng ở các khu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây