Khi nói Cố Hàm Ngọc nhìn thẳng vào Biên Duyên, đôi mắt như sao trời kia đã thu hút sự chú ý của cô.
“Tôi sẽ thử.” Biên Duyên bỏ qua sự khác lạ trong lòng, sau đó giả vờ bị sức mạnh tinh thần của cô ta khống chế.
“Được, vậy lần sau tôi sẽ quay lại.” Nhìn thấy cô như vậy, trong mắt Cố Hàm Ngọc lóe lên một tia u ám, xem ra người đàn ông ở Tây thành, nếu không Biên Duyên sẽ không nói sẽ thử liên hệ với anh ta, nếu đã như vậy, thì hành động gần đây không đúng lắm hơn nữa sau vài lần tiếp xúc với Biên Duyên, cô ta thấy thật ra cấp bậc của người kia cũng không cao, nếu không cô sẽ không bình tĩnh như bây giờ.
“Chuyện hôm nay, không được nói với bất cứ ai, được không.” Cố Hàm Ngọc đứng dậy, đội mũ trùm đầu tiếp tục dịu dàng nói.
“Được.” Biên Duyên lại tiếp tục dùng ánh mắt đờ đẫn nhìn cô ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây