“Thời gian năm năm khiến tôi hiểu được rất nhiều điều, thứ của tôi sẽ không chạy mất, thứ không phải của tôi dù có cưỡng cầu cũng không được, bây giờ tôi chỉ hi vọng sống tốt trong tận thế, còn về điều khác đã không còn quan trọng nữa.” Biên Duyên nhìn Thích Uyên, trong lòng nghĩ không hổ là con trai ruột của tác giả, dáng vẻ đẹp trai anh tuấn này, giọng nói trầm khàn, chẳng trách ban đầu nguyên chủ cứ đòi phải gả cho anh ta bằng được, anh ta quả thực không tệ.
Ngồi cùng với nữ chính Cố Hàm Ngọc, đúng là một đôi trời định nam tài nữ mạo.
“Em nghĩ thông rồi rất tốt, đây là mười viên tinh hạch cấp ba, em cần nói đến Nhất Nhai thuê một cửa hàng, sống tốt với con trai, cha mẹ em đã mất, món tiền này cứ coi như là tiền bồi thường tôi trả thay cho cha mẹ tôi mười lăm năm trước cha mẹ em ra tay giúp đỡ, hôn ước giữa em và tôi từ nay chấm dứt, sau này nam lấy vợ nữ gả chồng đều không liên quan.” Lúc Thích Uyên nói chuyện luôn chú ý đến vẻ mặt của Biên Duyên, thấy lời nói của cô chân thành không giả tạo, lại nghĩ đến những chuyện thuộc hạ điều tra được hai hôm nay mới lấy tinh hạch ra, hơn nữa số lượng tinh hạch đưa gấp đôi với ban đầu.
“Mười viên tinh hạch cấp ba, anh chắc chắn?” Nhìn chiếc túi, trong mắt Biên Duyên đều là không thể tin được, tiền từ trên trời rơi xuống cũng chỉ vậy thôi, xem ra chỉ cần cô thể hiện không còn si mê bám lấy anh ta, vậy thì Thích Uyên sẽ không gây phiền phức cho cô.
“Mười viên tinh hạch đương nhiên không đủ để biểu đạt sự cảm ơn đối với cha mẹ em, vì vậy tôi cho em một huy hiệu, em cầm lấy nó, sau này có thể mời đoàn lính đánh thuê Liệt Hỏa giúp em một lần, nhân nghĩa trong đó, Liệt Hỏa chắc chắn sẽ bồi thường.” Nói xong, Thích Uyên lấy huy hiện trên ngực xuống đưa qua, vẻ mặt trịnh trọng, Biên Duyên vươn hai tay ra nhận lấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây