Bước chân Biên Duyên dừng lại, nhưng bởi vì lời nói vừa rồi của Vân Tô khiến cô đỏ mặt, cho nên cô chỉ dám đứng quay lưng lại anh nói, thoạt nhìn như vậy cũng không có lực đe doạ mấy.
“Được, được, anh sẽ nói lúc An An không có ở đây.” Nghe những lời này, ý cười trong mắt Vân Tô càng lúc càng rõ rệt. Trải qua hai ngày này ở chung, anh tin tưởng không bao lâu nữa, Biên Duyên sẽ cho mình một câu trả lời mà cả hai người đều hài lòng.
Dù sao Vân Tô cũng hiểu rõ tính cách của Biên Duyên, nếu cô thật sự không có tình ý với anh, vậy cô sẽ tuyệt đối không cho phép mình trêu chọc cô nhiều như vậy.
“Con nghe thấy cả rồi nhé.” Lúc này, An An ngồi ở gần cầu thang mở quà, ranh mãnh nói một câu. Phòng khách lớn như vậy, sau khi cậu bé thức tỉnh dị năng thì giác quan của cậu bé cũng rõ ràng hơn không ít.
“Hai người có muốn nghe điều ước sinh nhật của con không?” An An liếc nhìn hai người rồi bổ sung thêm một câu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây