Biên Duyên nhéo cánh tay núc ních thịt của An An, cô phát hiện ra bắp thịt trên cánh tay cậu bé đã không còn mềm mại như trước nữa mà ngược lại có cảm giác săn chắc hơn nhiều.
“Tất nhiên rồi, sau khi mẹ đi xuống thế giới sương mù hằng ngày con đều chăm chỉ huấn luyện đó.” An An nói tới đây thì đắc ý ngẩng đầu lên, chẳng qua ánh mắt cậu bé mỗi khi nhìn qua Biên Duyên đều như đang nói “mau khen con đi”.
“Bảo bối của mẹ giỏi quá!” Biên Duyên nhìn dáng vẻ đáng yêu của cậu bé nở một nụ cười rồi vùi đầu vào trong ngực An An. Khắp căn phòng vang lên tiếng cười đùa vui vẻ của hai mẹ con.
Đến khi hai mẹ con chơi chán, dạ dày bên dưới nhắc nhớ bọn họ đã đến giờ ăn sáng.
Hai mẹ con đánh răng rửa mặt xong, Biên Duyên dắt tay An An bước xuống cầu thang. Cô không ngờ lại đột nhiên ngửi được mùi cháo gạo thơm nồng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây