“Chỉ cần cô không có ác ý thì chúng tôi sẽ không tổn thương cô.” Thấy trong mắt cô có chút nghi ngờ, người đàn ông tóc xanh lam nhìn cô rồi nói tiếp.
“Sao các anh lại biết ngôn ngữ của chúng tôi?” Sau khi tự hỏi trong đầu, Biên Duyên bèn hỏi thử, dù sao nếu như có người thật sự gây bất lợi với cô thì cô cũng có cách giữ mạng rồi, hơn nữa bây giờ cô rất muốn biết ngôn ngữ của bọn họ học được từ đâu.
“Các người chế tạo vô số thứ rác rưởi, có một ít sẽ qua con đường đặc biệt nào đó lẫn vào thế giới trong lòng đất, một số học giả rất hứng thú với chúng nên đã từ từ học hỏi.” Mà anh ta cũng vì sự tò mò mà học từ các học giả, các học giả đã học không dưới mười loại ngôn ngữ ở thế giới bên trên, đương nhiên trong khi học tập còn sẽ biết được rất nhiều chuyện trên mặt đất.
Vậy nên, sau khi bọn họ biết được kết giới giữa hai thế giới bị ô nhiễm làm hư hại bèn sai đội thủ vệ bắt đầu tuần tra ở các lối vào, nếu nhân loại phía trên mặt đất không có ý xấu thì hiển nhiên sẽ không sao cả, nhưng nếu mưu toan xâm chiếm bọn họ thì sẽ chịu phản kích ngay lập tức.
“Học giả của các anh lợi hại thật.” Thấy người đàn ông vừa thốt ra từ rác rưởi vừa nhìn mình, mặt Biên Duyên đầy sự xấu hổ, đây đúng là lỗi của bọn họ, nhưng mà không ngờ là đám rác rưởi đó ngẫu nhiên rớt xuống đây mà đã giúp bọn họ khai thông ngôn ngữ của nhau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây