Đại ca Hòa nghe vậy, trên mặt hiện lên vẻ bối rối, sau đó anh ta nắm chặt tay nhìn Khỉ còm hỏi ngược lại, khi đồng đội ngã xuống gặp phải nguy hiểm, quả thật anh ta sẽ dựa vào mức độ nguy hiểm mà bản thân nghĩ để đưa ra quyết định, nhưng mà hầu hết những thời điểm đó anh ta đều không quay đầu lại đưa tay ra giúp đỡ bọn họ.
“Lời này đến chính bản thân anh còn không tin được mà, nhưng không sao cả, các người không nhớ, còn tôi thì lại nhớ rất rõ, đồng sinh cộng tử, hiện tại xem ra không thể cùng sinh, vậy thì không bằng mấy người cùng chết với các anh em ở thế giới sương mù này đi!” Khỉ còm nói xong, giơ tay thêm một lớp băng dày ở bên ngoài tường băng, tuy rằng trước mặt nhiều người như vậy thì nó không thể cầm cự được lâu, nhưng chừng ấy thời gian cũng đủ để cho quái vật khổng lồ tiêu diệt toàn bộ bọn họ rồi.
Nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt Khỉ còm đột nhiên trở nên điên cuồng hơn, hắn ta cảm thấy có lẽ đây chính là báo ứng, nếu như không phải vì bọn họ thấy tiền mờ mắt, muốn xuống dưới giết người cướp của, vậy thì bọn họ hiện tại chẳng những có thể sống tốt ở phía trên, mà còn được ăn no uống say ôm người đẹp trong lòng không phải là chuyện bình thường hay sao.
Nhớ lại những ký ức đó khiến cho hắn ta hối hận đến miệng hộc máu tươi, sau đó ngã xuống nằm trên mặt đất với nụ cười kỳ dị trên môi.
Bùm!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây