“Đó là những gì cô nên có.” Vân Tô mỉm cười giơ tay phải lên, anh nhân lúc Biên Duyên chưa kịp phản ứng vuốt tóc trên đầu cô, sau đó nhanh chóng rút tay về.
“Tôi đang nói về chuyện xuống dưới sương mù, vốn dĩ anh có thể không đi mà.” Dù sao ở dưới rất nguy hiểm, Vân Tô chỉ cần dựa vào những thứ lần trước họ mang về là đủ để phát triển binh đoàn chấp băng rồi.
“Cô ngốc quá, sau này sẽ có rất nhiều liệp sát giả xuống thế giới sương mù như thủy triều, các đoàn lính đánh thuê lớn cũng dần dần xuống dưới sương mù đen nên tôi muốn dẫn họ đến trước.” Vân Tô dịu dàng nói, nhìn về khuôn mặt người phụ nữ xinh đẹp và ánh mắt biết ơn của cô.
“Ừm, vậy lần này anh chuẩn bị dẫn những người kia xuống dưới hả?” Biên Duyên nghe giọng nói và vẻ mặt dịu dàng của anh thì vành tai vô thức đỏ lên.
----------
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây