“Aaaa... Mùi vị món ăn chị Biên làm khiến người khác thật khó quên!” Lạc Hồng vịn vào bàn, thèm nhỏ dãi nhìn các món ăn trên bàn. Lúc ở dưới thế giới sương mù cậu ta cũng từng ăn đồ chị Biên làm mấy lần rồi, nhưng đa số đó là món nướng và không có đủ nguyên liệu. Thế nên hôm nay thấy đủ các món chiên xào, nấu và nướng cậu mới cảm thán như vậy.
“Sao anh lại ở đây?” Cậu ta ngồi xuống rồi mới phát hiện ra lão Ngũ cũng ở đây.
“Tiểu Duyên mời tôi đến ăn cơm.” Thấy ánh mắt không hề che giấu của Lạc Hồng, Lão Ngũ cố tình nhấn mạnh chữ mời hơn.
“Chú Kỳ ơi, món nào mẹ cháu làm cũng rất ngon, chú đừng ngại nhé.” Từ lúc An An không đề phòng anh ta nữa hai người ở chung cực kỳ vui vẻ.
“Thế thì chú phải nếm thử nhiều hơn mới được.” Khuôn mặt lão Ngũ toàn là ý cười, tuy hôm nay không thể nói chuyện với Tiểu Duyên nhiều nhưng mà anh ta ở chung vui vẻ với con trai cô thế này cũng khá tốt, dù sao qua lời nói của Tiểu Duyên anh ta biết cô rất quan tâm đến đứa bé này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây