Lạc Hồng giơ tay lên sờ khuôn mặt nhỏ hoàn hảo không chút tổn hại của bản thân, tỏ vẻ rằng cậu ta vẫn nên yên tĩnh ngồi ở phía sau thì hơn. Trước đây đều nói rằng chị Biên dịu dàng vui tươi, đó chỉ là do bọn họ chưa chọc tới chị Biên mà thôi.
Vân Tô nhìn nụ cười nguy hiểm trên mặt cô lúc cô cầm cái túi trên tay, vẫn là yên lặng nuốt trở vào câu nói đã đến miệng kia. Có một số việc bản thân cô có thể làm càng tốt hơn, cho nên chờ đến khi cô mở miệng thì anh sẽ giúp đỡ.
Nhưng mà bề ngoài không cho cô biết rõ, lén lút để cho Liệt Hỏa ngáng chân vẫn có thể được.
Biên Duyên trở về ngôi nhà đã lâu không nhìn thấy, sau khi nói chuyện với những người khác, thì bước nhanh lên lầu.
“Cô Biên đã về rồi.” Tại cửa phòng lầu ba quen thuộc, giờ phút này có hai khuôn mặt xa lạ. Nhưng mà bọn họ hiển nhiên biết cô, tại thời khắc nhìn thấy khuôn mặt của cô, hai người lập tức thu lại khí thế cảnh giác quanh thân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây