Không nói đâu xa, đám người lần trước định dụ con Côn Mãng tới chỗ bọn họ nhưng kết quả lại chết mất, cũng không biết họ đi vào từ lối vào nào.
“Có thể sống sót trở về từ chỗ nguy hiểm như nơi này mới có bản lĩnh.” Triệu Khuyển nghe vậy bèn nở một nụ cười châm chọc, tài nguyên trong thế giới sương mù đúng là rất dồi dào, nhưng phải có mạng đem về mới tính, giống như bọn họ lần này, nếu không phải bọn họ thay phiên nhau sử dụng dị năng để phòng thủ trong vùng đầm lầy thì đã sớm bị mấy thứ đó kéo xuống dưới đầm lầy ăn tươi nuốt sống rồi.
“Đúng vậy, uống nước nóng cho ấm người trước đi.” Biên Duyên gật đầu đồng ý, sau đó đặt bình nước nóng anh Năm đưa qua vào tay anh ta, thời tiết thế giới sương mù sẽ trở nên lạnh lẽo mỗi khi trời tối.
“Bọn họ bị thương khá nặng, đợi dị năng giả hệ mộc hồi phục lại giúp bọn họ chữa trị đỡ một chút rồi chúng ta tiếp tục lên đường.” Biên Duyên về bên đống lửa, cô nói chuyện với Vân Tô ở bên cạnh.
Tuy cô vẫn có thể sử dụng dị năng hệ mộc trong lĩnh vực của cô, nhưng mọi người vẫn chưa tới mức nguy hiểm tính mạng nên quyết định không sử dụng, có một số thứ vẫn không nên lộ ra quá sớm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây