Vì thế có một ngày, khi cô chuẩn bị dọn dẹp tạp chất, cô mới phát hiện thực phẩm trong thế giới sương mù không hề có tạp chất.
“Chỉ riêng điều này, thế giới sương mù sẽ hấp dẫn một số lượng lớn thợ săn ẩm thực tới thế giới sương mù.” Vân Tô nghe vậy, anh liếc nhìn thịt thỏ trong tay Biên Duyên, chưa kể thế giới này còn rất nhiều thứ con người vẫn chưa khám phá, mọi thứ đều cho thấy nơi này không lâu nữa sẽ không còn yên tĩnh nữa.”
“Cho dù có bao nhiêu người tới, nếu thực lực không đủ, cũng chỉ có đến không có về.” anh Năm nghe vậy thì cười lạnh, sự nguy hiểm của nơi này không phải là mấy con thú biến dị, thực vật biến dị trên mặt đất có thể so sánh được.
“Lợi ích động lòng người, cho dù biết nguy hiểm, vẫn có người muốn đến đây thử vận may.” Lạc Hồng thể hiện quan điểm về chuyện này rất rõ ràng, nhưng cậu ta không phải vì lợi ích, mà là vì người thân của mình.
“Sau khi trở về báo cáo, cấp trên sẽ sắp xếp đối sách tương ứng, anh cứ yên tâm.” Vân Tô cầm lấy con thỏ, anh dùng đao gió cắt trái ớt trên lá thành những miếng nhỏ rồi từ từ lấy tay bôi lên thịt thỏ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây