“Có để lại, cho nên tôi mới xây dựng một cái thổ lâu ở đây, hy vọng nhóm Lạc Hồng có thể phát hiện rồi tìm tới đây.” Dù sao ở chỗ này, cũng là nơi hội hợp an toàn mà Biên Duyên làm cho mọi người.
“Chúng ta ở chỗ này hai ngày, một là chờ mọi người tìm tới, hai là chúng ta có thể đi xung quanh tìm người.” Biên Duyên liếc mắt nhìn Vân Tô một cái, những đồng đội đi với anh chắc chắn không phải là người bỏ rơi đồng đội, bọn họ hẳn sẽ tìm đến đây.
“Được, đều nghe cô.” Anh Năm nhìn cô, không do dự mà đồng ý, trong hai ngày này anh ta có thể phát triển một chút khi ở chung với Biên Duyên, tuy chỗ này vẫn còn người thứ ba, nhưng hiện tại người đàn ông đó không phải đang nằm một chỗ sao, không tạo được uy hiếp với anh ta.
Trong khoảng thời gian hai ngày, Vân Tô vẫn nằm trên giường đất và không có dấu hiệu mở mắt, Biên Duyên nhìn sắc mặt đã hồng hào của anh, trong mắt cô tràn đầy nghi hoặc, Tô Vân đã ăn cháo dinh dưỡng trị liệu của cô đáng ra phải tỉnh sớm mới đúng, nhưng bây giờ anh đã ăn hai ngày rồi.
Biên Duyên kiểm tra thân thể của Vân Tô, cũng không tra ra chuyện gì, nên không có biện pháp nào khác, bọn họ chỉ có thể chờ anh tỉnh dậy thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây