“Vừa rồi vẫn chưa kịp giới thiệu, chào cô, tôi là Hồ Mộng, rất cám ơn cô vì đã ra tay giúp đỡ.” Hồ Mộng nhìn thấy sắc mặt người bạn đã dẫn trở nên tốt hơn, sắc mặt cảm kích nói chuyện với Biên Duyên, nếu như không có cô, Tiêu Tiêu đã xảy ra chuyện lớn rồi.
“Không cần khách khí, tôi là Biên Duyên.” Biên Duyên gật gật đầu với cô ta, sau đó đi đến bờ sông rửa sạch đôi tay, hành động vừa rồi làm đôi tay cô dính không ít máu tươi.
Hồ Mộng hơi thận trọng nhìn cô một cái, sau đó đi đến bên người bạn tốt, rồi ngồi xổm xuống tiếp tục giúp Tiền Tiêu lau mồ hôi, nhìn miệng những vết thương được trị liệu dần dần khép lại, cô ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Mà Biên Duyên cũng không có ý ở lại đây lâu, sau khi rửa sạch tay, cô hướng ba người gật đầu rồi đi trở về đoàn đội phụ cận của chú Vân.
“Tiểu Duyên, cô gái đó thế nào rồi?” Chú Vân nhìn thấy Biên Duyên trở về, thì dừng cuộc nói chuyện với Lạc Hồng lại, quay đầu nhìn cô, đứa trẻ Tiền Tiêu đó nhiều lúc bướng bỉnh quật cường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây