Dưới sự quan sát của Biên Duyên, cô phát hiện khóm hoa này không có rễ cũng chẳng có lá, từng cánh dày dặn đầy đặn, mỗi đóa hoa có khoảng tầm năm đến sáu cánh, cánh hoa màu xanh lam trong suốt trông vô cùng xinh đẹp, giống y hệt đoá hoa mà buổi chiều cô nhìn thấy ở trong suối.
Chỉ là cô có chút không hiểu, vì sao ngay sau khi Cố Hàm Ngọc nhìn thấy nó thì lặng lẽ giấu nó đi, sau đó lại dẫn Thích Uyên lên tìm, chẳng lẽ cô ta biết thứ này có tác dụng gì đó ư?
Nhưng nói như vậy cũng không hợp lý, thế giới dưới sương mù mới mở ra không lâu, mà đây cũng là lần đầu tiên Cố Hàm Ngọc đi xuống lớp sương mù giống cô, vậy nên lúc đó cô ta cất đoá hoa đi thật sự chỉ là một hành động tùy ý thôi sao?
Mặc kệ là có hay không, cô đều đã chuẩn bị chờ lát nữa bọn họ rời đi sẽ thằng thừng đến phía trước lấy hai đóa về, chờ đến khi tìm được cơ hội thì sẽ giao cho hệ thống phân tích một chút.
Chỉ là điều khiến cho Biên Duyên thật sự không ngờ đó chính là sau khi hai người họ cất đoá hoa kia xong thì không rời đi ngay, thậm chí họ còn không chút chần chừ cởi quần áo ra rồi nhảy xuống suối nước nóng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây