Sau khi thu xếp xong mọi chuyện kế tiếp, Lạc Thu Minh nhéo nhéo mày rồi đi về phía bác Hai mình.
“Ừm, đi thôi.” Vân Văn Bân đứng dậy, đi ra phía sau lưng Lạc Thu Minh giúp anh ấy leo lên vách đá, trong lúc đó hai người vẫn luôn im lặng không ai nói câu nào.
“Bác Hai, bác đã quyết định rồi sao?” Lạc Thu Minh cảm nhận được ý chí kiên định toát ra từ người bác Hai.
“Đêm nay bác sẽ xuất phát, mọi người không cần lo cho bác. Dù sao bác cũng là người sở hữu năng lực dịch chuyển tức thời cấp ba, vả lại người mà bác mang tới không chỉ là cao thủ dị năng mà còn rất giỏi trong nhiều lĩnh vực khác.” Vân Văn Bân nhìn về phía chân trời xa, cười nói với Lạc Thu Minh từ phía sau.
“Thu Minh, bác biết trong lòng cháu đang nghĩ gì, nhưng Vân Tô là con trai bác, người làm cha như bác có nghĩa vụ và trách nhiệm phải xuống đó mang nó về. Dù cho hôm nay chân cháu có lành lặn thì bác cũng sẽ không chấp nhận việc để cháu thay bác xuống đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây