Nhưng đó là phần của đại ca, vì thế mọi người chỉ có thể liếc nhìn một cái rồi thèm nhỏ dãi.
Sau khi lên tầng, Biên Duyên gõ cửa phòng.
Nghe thấy tiếng Lạc Hồng bảo mình đi vào, cô cũng đẩy cửa bước vào ngay.
“Lạc Hồng, cậu cũng vất vả cả ngày chưa nghỉ ngơi rồi, đồ ăn dưới tầng cũng sắp nguội, cậu đi ăn gì đó trước đi, ở đây cứ để tôi lo.” Nhìn Lạc Hồng vẫn đứng ở đầu giường không ngừng vận chuyển năng lượng sinh mệnh cho Vân Tô, Biên Duyên buông đồ ăn xuống rồi nói với cậu ta.
Lạc Hồng quay đầu lại nhìn bóng dáng của cô một cái, cậu ta vốn không muốn rời đi, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của anh họ, cậu ta vẫn miễn cưỡng gật đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây