Lạc Hồng nhìn bóng lưng Biên Duyên ôm con trai lên lầu mà nhớ đến những lời trước đây mình đã thốt ra với cô và những chuyện anh họ kể. Trong đáy lòng rối thành một nùi, cuộc sống của người ta đã rất khó khăn rồi nhưng mỗi lần cậu ta gặp mặt lại cố ý xức muối trên vết thương của họ.
Còn bây giờ Lạc Hồng suy nghĩ cái gì thì Biên Duyên không bận tâm, vì lúc này cô đã bế An An vào căn phòng Vân Tô chuẩn bị sẵn cho hai mẹ con họ.
“Hai người cố gắng nghỉ ngơi đi có chuyện gì thì đến tìm tôi, căn phòng của tôi ở cuối dãy lầu hai.” Nói xong, Triệu Khuyển cũng đi ra ngoài. Tối qua đã loạn lạc quá, còn cô dẫn theo con trai cũng rất khó khăn cho nên anh ta để họ nghỉ ngơi thật khỏe một lúc chứ không làm phiền hai mẹ con họ nữa. Dù gì anh ta vẫn còn muốn ăn món ngon do bà chủ Biên nấu mà!
“Bảo bối, ngủ tiếp đi.” Triệu Khuyển đi rồi, Biên Duyên nhìn An An ủ rũ mới cởi giày cho cậu bé rồi đặt cậu bé lên chiếc giường lớn mềm mại.
Vân Tô chuẩn bị cho họ một căn phòng rất đầy đủ, chẳng những rộng lớn sáng sủa mà ngay cả ga giường đệm và chăn cũng rất mềm, phòng vệ sinh và nhà tắm đều có sẵn trong phòng rất thuận tiện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây