Đồng thời trong lòng cô cũng thầm nghĩ, cô phải càng chăm chỉ luyện tập điều khiển dị năng hơn nữa, nếu như vừa rồi việc điều khiển dị năng của nàng đã tôi luyện nhuần nhuyễn thì lỡ An An đột ngột phía sau lưng trong phạm vi dị năng cũng có thể phát hiện được. Tóm lại thì do việc điều khiển dị năng của cô quá yếu, trong tình huống đó, tất cả lực chú ý của cô đã đặt hết lên bọn địa thú, hoàn toàn không bận tâm đến nơi khác, nên mới không phát hiện ra An An xuất hiện ở đó.
“Thế về sau mẹ dạy An An dị năng đi, An An cũng muốn giúp mẹ bớt bận rộn.” An An tựa vào vai Biên Duyên, nghĩ một lát lại nói.
“Được rồi, mẹ sẽ dạy con.” Biên Duyên nhìn đứa con trước mặt, đột nhiên bật cười. Trước đây, An An chưa thức tỉnh dị năng, mỗi ngày cô nấu đủ món ăn năng lượng cho cậu bé, vì muốn kích thích dị năng của con mình. Bây giờ dị năng đã thức tỉnh, cô nên vui cho An An mới phải, nhưng vừa rồi cô căng thẳng như vậy có lẽ vì An An ngủ một giấc thức tỉnh dị năng lập tức chạy đến gần chiến trường đã dọa cô sợ.
Nhưng trong tận thế này, thay vì cô phải bảo vệ An An mỗi lúc mọi nơi, thì để cậu bé tự bảo vệ mình còn quan trọng hơn. Dù sao, cô không thể nào cả đời bảo vệ cậu bé từng giây từng phút được, cậu bé cũng có cuộc sống riêng của mình, vì vậy nếu An An đã thức tỉnh dị năng rồi, cô sẽ từ từ dạy cậu bé sử dụng nó để bảo vệ bản thân.
“An An muốn trở thành liệp sát giả đi săn giết thú biến dị không?” Biên Duyên nhìn đôi mắt của đứa trẻ khát vọng sức mạnh, cười hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây