Sau đó cậu ta bị gọi về tòa nhà chính trong thành, lúc về nhà khuôn mặt cậu ta trắng bệch. Nghe nói là cậu ta phải nghe điện thoại cầu cứu ở khu mười một thay trưởng khu, tiếng kêu gào thảm thiết bên trong khiến cậu ta không thể nào bình tĩnh lại được.” Dương Địa Hải nói xong còn lo lắng nhìn xung quanh, anh ta sợ những người khác nghe được sẽ gặp phiền phức. Tuy khá nhiều người biết chuyện này rồi nhưng lúc này mọi người đều không dám nói lung tung khắp nơi.
“Chỉ vì tạm thời qua loa mà làm hại người dân cả một tòa thành.” Biên Duyên nghĩ đến nơi này và khu mười một đều là người dân vất vả kiếm sống, ánh mắt cô trở nên nặng nề. Vốn dĩ bọn họ có thể bảo vệ được mạng sống nhưng do người kia không cẩn thận khiến cho quê hương của họ biến thành địa ngục.
“Thế mới nói chỉ huy Vân ở lại đây thật sự là quá tốt.” Tối qua nghe thấy tiếng rên rỉ của thú đêm anh ta nghĩ không biết nếu lúc trước chỉ huy Vân không kiên trì xây chiến hào thì nơi này sẽ biến thành bộ dạng gì nữa.
“Đúng thế.” Biên Duyên nặng nề gật nhẹ đầu.
“Chị cả, hôm nay chị làm món ngon gì thế?” Kế Huy đứng bên cạnh thấy bầu không khí xung quanh hai người càng ngày càng nặng nề, cậu ấy nhanh chóng lên tiếng đánh gãy suy nghĩ của hai người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây