“Vậy là tốt rồi, bây giờ tất cả mọi người trong chợ đều đoán rằng đó là thú triều đột kích.” Gần đây cô đã nhắc nhở anh Dương rồi, không nên để cho bọn Kế Hy vào sâu trong rừng.
“Khiến cho mọi người nghĩ vậy đi, để vậy còn an tâm hơn nói với họ sắp có thảm họa thứ hai, huống hồ bên ngoài tưởng thành đã được bố trí phòng vệ, không cần phải nói quá dễ hiểu, như vậy sẽ làm người trong thành hoảng sợ.” Bắt đầu từ ngày mai sẽ thông báo có thú triều đột kích cho mọi người, tiền tuyến báo lại, tiếng thú rống dưới vách núi càng lúc càng lớn, phỏng chừng không bao lâu nữa bọn nó sẽ hiện lên từ dưới đất.
“Anh nói đúng, nhưng căn cứ của anh không phải là khu bảy sao, lần này thật sự không trở về à.” Biên Duyên nhìn Vân Tô, cô nghi hoặc hỏi, đây chính là thời cơ rất tốt để thành danh.
“Nơi đó ngoài đoàn lính đánh thuê thì vẫn còn những đội quân mạnh hơn đang đóng đô, tôi có ở nhà hay không cũng không khác lắm, mà Đoạn Nhai thành lại không giống.” Vân Tô nhìn Biên Duyên, chiếc lens phản quang dưới ánh đèn làm Biên Duyên không thể thấy dưới mắt anh là vẻ gì khi nói chuyện lúc này.
“Thật ra nếu lần này anh không ở đây, thì khi thảm họa thứ hai ập đến thì sẽ có rất nhiều người phải chết.” Nhớ tới phần giới thiệu trong sách, đêm thú tiến hành lễ rửa tội ở Đoạn Nhai thành, cuối cùng nơi đây biến thành thành chết, đồng thời cũng trở thành sào huyệt của bọn đêm thú đột kích, nếu Vân Tô không ở đây, với tính cách của thị trưởng Đoạn Nhai thành thì ông ta cũng không thể mạnh mẽ đào hầm trú ẩn như vậy, cũng không thể phái dị năng giả dựng nên lớp phòng tuyến thứ hai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây