“Ai nha, mệt chết.” Ban đêm, Liễu Hinh Nguyệt vừa về tới nhà, liền đem giày cao gót vứt qua một bên, cả người té nhào vào trên giường lớn mềm mại dễ chịu.
“A.” Vừa nằm xuống, Liễu Hinh Nguyệt vừa sợ vừa kỳ quái mà ngồi dậy, nàng kinh ngạc phát hiện, chỉ qua một cái hít thở, mệt nhọc của chính mình vậy mà đang chậm chạp biến mất!
“Thật kỳ quái a.” Liễu Hinh Nguyệt cảm thấy một trận thật không thể tin.
“Lão công, anh có ở nhà không.” Liễu Hinh Nguyệt la lên hai tiếng, cuối cùng nhìn thấy Lâm Hải đang khoanh chân nhắm mắt mà ngồi tại ban công.
“Lão công...” Liễu Hinh Nguyệt lập tức ngây người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây