“Ta đến chiếu cố ngươi!” Đồ Minh vừa dứt lời nói, một người trẻ tuổi dáng dấp tuấn lãng, liền nhẹ nhàng vọt lên lôi đài.
“Triệu gia, Triệu Ngọc Bình!” Người trẻ tuổi tuấn lãng liền ôm quyền, mang trên mặt một tia cao ngạo, lạnh lùng nói.
“Triệu gia!” Đồ Minh không khỏi hít một hơi khí lạnh, Triệu gia chính là gia tộc nhị lưu, cũng không phải gia tộc tam lưu bọn họ có thể so sánh, tâm của Đồ Quang không khỏi xiết chặt.
“Tranh thủ thời gian động thủ đi, ta không muốn lại lãng phí thời gian ở trên người ngươi.” Hai mắt Triệu Ngọc Bình nhắm lại, cao cao nghểnh đầu, một mặt khinh thường nói nói.
“Cuồng vọng!” Người tập võ, cũng có ngạo khí của chính mình, một câu nói của Triệu Ngọc Bình, nhất thời kích nộ Đồ Minh, y hét lớn một tiếng, hướng phía Triệu Ngọc Bình xông lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây