“Là Ngọc Thiên Trạch!” Lâm Hải lập tức liền nghe ra được thanh âm của Ngọc Thiên Trạch, trong lòng kìm lòng không được sinh ra cảm giác thân cận, đứng lên đem cửa mở ra.
Thế nhưng trong nháy mắt nhìn thấy Ngọc Thiên Trạch, Lâm Hải lại nghĩ tới Liễu Hinh Nguyệt, không khỏi thầm than một tiếng.
“Hinh Nguyệt không trách mình, chính mình càng phải giữ một khoảng cách cùng Ngọc Thiên Trạch, không thể làm ra sự tình có lỗi với Hinh Nguyệt.”
“Có chuyện gì sao?” Lâm Hải hít sâu một hơi, xụ mặt lạnh lùng hỏi.
“Ta...” Ngọc Thiên Trạch lúc đầu mang theo ngượng ngùng cùng ngọt ngào, trong lòng gấp gáp ước chừng như mấy con thỏ nhỏ, thật vất vả lấy dũng khí, đi vào trước mặt Lâm Hải, nhưng nhì thấy biểu lộ lạnh như băng của Lâm Hải, cùng một bộ ngữ khí cách người bên ngoài ngàn dặm này, trong lòng Ngọc Thiên Trạch đột nhiên dâng lên ủy khuất thật sâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây