Editor: Hye Jin
____________
“Nào gào to lên chút nữa! Để tất cả bà con hàng xóm láng giềng nghe rõ Nam Vĩ Bân làm cái việc thiếu đạo đức gì!” Nam Thu Thời nở một nụ cười đắc ý, một câu nói đã làm cho mọi người trong nhà im bặt.
Ông Nam bỏ cái tẩu thuốc xuống, nghiêm mặt nhìn cô cháu gái, đôi mắt đục ngầu ánh lên vẻ thâm trầm: “Cháu về từ khi nào? Muốn làm gì?”
Nam Thu Thời ngẩng cao cằm, nở nụ cười tinh nghịch: “Không phải là mua ít đồ về thăm ông bà sao, dù gì cũng rời nhà một tháng rồi, cháu nghĩ chắc mọi người nhớ cháu nên cháu về để mọi người nhìn cho đỡ nhớ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây