Editor: Hye Jin
____________
Sau khi Nam Thu đi khỏi, Dương Quả vẫn ngồi yên tại chỗ, châm một điếu thuốc hút. Hôm nay em ấy đã lộ mặt trước mặt anh, có vẻ thật sự muốn tiếp tục giao thiệp với anh rồi, không còn giấu giếm nữa. Anh lại thầm cảm thán, tuổi trẻ mà đã làm việc chững chạc như vậy, mặc quần áo rất bình thường, trong lúc nói chuyện lại rất bình tĩnh, không chút sợ hãi, đúng là có khí phách! Anh tự hỏi, khi mình ở độ tuổi đó thì đang làm gì? Có lẽ là đang đánh nhau với người ta ... Đúng là không thể so người với người được. Anh cảm thấy mình, một người đàn ông ba mươi mấy tuổi còn không chững chạc bằng một cô nhóc.
Anh nhìn vào chiếc đồng hồ trên cổ tay, chiếc này là do cô gái đó tặng anh. Dương Quả nhếch môi, bắt đầu mong đợi mấy ngày tới.
Nam Thu Thời sau khi ra khỏi chợ đen thì luôn chú ý xem có ai theo dõi không, cô dặn lòng mình không bao giờ được quá chủ quan, lòng người khó dò. Cô đi vòng quanh vài vòng, xác nhận không có ai bám đuôi, mới đi về nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây