Editor: Hye Jin
____________
Trái tim của ông Ngô lúc này mới thật sự được thả lỏng, những nếp nhăn trên mặt ông xếp lại với nhau, cười tươi nói: “Con ngoan không sao là tốt rồi, con đã chịu khổ rồi.”
Nói đến đây, ông Ngô cảm thấy có chút áy náy: “Tất cả là lỗi của ông bà, ông bà ngủ quá say, không nghe thấy gì, nếu không thì...”
“Không, không phải lỗi của ông bà, cũng không phải lỗi của cháu, chỉ là kẻ ác muốn làm điều xấu mà thôi.” Nam Thu Thời đứng trước hai ông bà, nghiêm túc nói: “Ngược lại, cháu phải cảm ơn ông bà đã giúp cháu dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây