Editor: Hye Jin
____________
Đã là cái mặt thì sinh ra là chường ra ngoài người khác nhìn. Sợ người khác nhìn thì cần gì phải đi làm, chi bằng ở nhà mà trốn đi cho rồi.
Nam Thu Thời đút tay vào túi, nhịp bước đi đến bên cạnh Vạn Hách Lễ, nhìn thẳng vào Thẩm Văn Ngọc, ánh mắt lạnh lẽo, từng chữ một rõ ràng: “Hay là chị Thẩm nghĩ rằng phụ nữ nên như thời phong kiến, không ra khỏi cửa lớn, chỉ ở nhà chăm chồng dạy con!”
“Tôi... tôi... tôi không có ý như vậy...” Sự kiêu ngạo của Thẩm Văn Ngọc ngay lập tức bị dập tắt, tim cô bắt đầu run rẩy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây