Phương Đông dần dần chuyển sang sắc trắng bệch, một vầng thái dương vàng rực xua tan màn đêm u ám, đẩy lùi lớp sương mù dày đặc, đánh thức mặt đất đang chìm trong giấc ngủ say.
Tô Hoạ từ từ mở mắt, tỉnh giấc. Nàng quay đầu nhìn lại, thấy mọi người trong miếu hoang vẫn còn say giấc nồng, Lý Uyển Nhi cũng đang ôm chặt Minh ca nhi đang mút ngón tay ngon lành. Thỉnh thoảng, đứa trẻ lại khóc ư ử vì đói bụng. Tô Hoạ đứng dậy, bước ra khỏi miếu núi hoang vu, tìm một nơi kín đáo giải quyết nhu cầu trước.
Sau đó, nàng vào trong không gian, dùng muối đánh răng, tắm rửa sạch sẽ rồi thay một bộ nam trang mới lấy từ trong không gian ra.
Khi trở lại ngôi miếu đổ nát, trên tay nàng không chỉ có thêm bánh bao thịt, một thớt vải bông màu xám, kim chỉ, mấy đôi giày vải, nồi bát tạp vật dùng hàng ngày, mà còn có thêm một gói thuốc.
Tị tử dược là nàng điều chế trong không gian, nếu không cho Lý Uyển Nhi uống thuốc tránh thai, không chừng bụng nàng ta sẽ thật sự mang thai giọt máu của tên Hồng Khánh bỉ ổi kia. Loại huyết mạch dơ bẩn này, thân là nữ nhân, nàng không cách nào làm ngơ được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây